Menu

Chủ Nhật, 31 tháng 7, 2011

Everytime - A1


[MARK:] LATELY I'M NOT WHO I USED TO BE
SOMEONE'S COME AND TAKEN ME
WHERE I DON'T WANNA GO
IF I KNEW EXACTLY WHAT I HAVE TO DO
IN ORDER TO BE THERE FOR YOU
WHEN YOU WERE FEELING LOW

[BEN:] AND ALL THE THINGS WE EVER WANTED
WERE ONCE YOURS AND MINE
NOW, I KNOW WE CAN REVIVE IT
ALL THE LOVE WE LEFT

[PAUL:] EVERYTIME I KISS I FEEL YOUR LIPS AND
EVERYTIME I CRY I SEE YOUR SMILE AND
EVERYTIME I CLOSE MY EYES I REALISE THAT
EVERYTIME I HOLD YOUR HAND IN MINE
THE SWEETEST THING MY HEART COULD EVER FIND
AND I HAVE NEVER FELT THIS WAY
SINCE THE DAY I GAVE YOUR LOVE AWAY

[CHRISTIAN:] SAVE ME, I'VE FALLEN FROM MY DESTINY
YOU AND I WERE MEANT TO BE
I'VE THROWN IT ALL AWAY
NOW YOU'RE GONE
IT'S TIME FOR ME TO CARRY ON
BUT BABY I JUST CAN'T GO ON
WITHOUT YOU BY MY SIDE

[BEN:] AND ALL THE THINGS WE EVER WANTED
WERE ONCE YOURS AND MINE
NOW, I KNOW WE CAN REVIVE IT
ALL THE LOVE WE LEFT

[PAUL:] EVERYTIME I KISS I FEEL YOUR LIPS AND
EVERYTIME I CRY I SEE YOUR SMILE AND
EVERYTIME I CLOSE MY EYES I REALISE THAT
EVERYTIME I HOLD YOUR HAND IN MINE
THE SWEETEST THING MY HEART COULD EVER FIND
AND I HAVE NEVER FELT THIS WAY
SINCE THE DAY I GAVE YOUR LOVE AWAY

[BEN:] WE CAN SURVIVE IT
ALL THE PAIN WE FEEL INSIDE
YOU RELIED ON ME AND NOW I'VE LET YOU DOWN
NOW, I PROMISE YOU FOREVER
I WILL BE THE BEST I CAN
NOW, I KNOW WE CAN REVIVE IT
ALL THE LOVE WE LEFT

[PAUL:] EVERYTIME I KISS I FEEL YOUR LIPS AND
EVERYTIME I CRY I SEE YOUR SMILE AND
EVERYTIME I CLOSE MY EYES I REALISE THAT
EVERYTIME I HOLD YOUR HAND IN MINE
THE SWEETEST THING MY HEART COULD EVER FIND
AND I HAVE NEVER FELT THIS WAY
SINCE I GAVE YOUR LOVE AWAY

EVERYTIME I KISS I FEEL YOUR LIPS AND
EVERYTIME I CRY I SEE YOUR SMILE AND
EVERYTIME I CLOSE MY EYES I REALISE THAT
EVERYTIME I HOLD YOUR HAND IN MINE
THE SWEETEST THING MY HEART COULD EVER FIND
AND I HAVE NEVER FELT THIS WAY
SINCE THE DAY I GAVE YOUR LOVE AWAY

Thứ Bảy, 30 tháng 7, 2011

An empty heart...

Sài Gòn, ngày mưa tháng gió...
Đêm nay trong người cảm thấy thật khó chịu, thấy thiếu thiếu gì đó...
Thời tiết Sài Gòn thiệt khó chịu, cứ mưa lâm râm hoài, muốn đi đâu cũng làm biếng. Đành ở KTX chat chít, lướt web...cũng chán.
Phải chi giờ này, phút này có ai đó để nhắn tin qua lại cho đỡ bùn. Bạn bè thì nhiều, nhưng nhiều đứa phải dành thời gian cho người khác, đứa giống mình thì thôi. Hai đứa mah kể khổ cho nhau thì chắc bùn đến chết thôi.
Nhỏ bạn đang từ Nha Trang lên SG nghe mình nói vậy, liền phán rằng mùa này con trai thường vậy, "thiếu tình" nên hơi "hâm". Chắc là "hâm" thiệt rồi.
21 tuổi rồi, sự nghiệp chưa thành mah tình cũng còn nơi đâu thì còn j đáng chán hơn phải ko!
Nhiều lúc cảm thấy một mình rất là vui, nhưng mấy hôm nay thấy là lạ, người cứ ỉu xìu, chán ghê. Không biết phải làm sao đây =.+. Đành chờ người ấy đang ở nơi nào đó, "reaching for the love that seems so far".
Gậm nhấm nỗi buồn với bài hát My love của Westlife thôi các bạn:
Mà nè, ai trong tình trạng như tui, mau mau kiếm ai đó đi nhà, để mấy ngày tới còn bùn hơn nữa ^^


An empty street, an empty house
A hole inside my heart
I'm all alone, the rooms are getting smaller.
I wonder how, I wonder why, I wonder where they are
The days we had, the songs we sang together.(oh yeah)

And all my love, I'm holding on forever
Reaching for the love that seems so far

[Chorus:]
So I say a little prayer
And hope my dreams will take me there
Where the skies are blue, to see you once again... my love.
All the seas from coast to coast
To find the place I Love The Most
Where the fields are green, to see you once again... my love.

I try to read, I go to work
I'm laughing with my friends
But I can't stop to keep myself from thinking. (oh no)
I wonder how, I wonder why, I wonder where they are
The days we had, the songs we sang together.(oh yeah)

And all my love, I'm holding on forever
Reaching for the love that seems so far

So I say a little prayer
And hope my dreams will take me there
Where the skies are blue, to see you once again... my love.
All the seas from coast to coast
To find the place I Love The Most
Where the fields are green, to see you once again...

To hold you in my arms
To promise you my love
To tell you from the heart
You're all I'm thinking of

Reaching for the love that seems so far

So I say a little prayer
And hope my dreams will take its there
Where the skies are blue, to see you once again... my love.
All the seas from coast to coast
To find the place I Love The Most
Where the fields are green, to see you once again... my love.

Say it in a prayer (my sweet love)
Dreams will take it there
Where the skies are blue (woah yeah), to see you once again my love. (oh my love)
All the seas from coast to coast
To find the place I Love The Most
Where the fields are green, to see you once again.... My Love.

Love song số 2 - The World's Greatest Love Songs

Chuyện tình cờ

Một "âm mưu" tình yêu thật là "khủng khiếp"...
Lần tình cờ thứ nhất


- Em gì ơi.

Cái đuôi tóc lúc lắc quay lại, đôi mắt mở to thắc mắc - “Gì ạ?”

+ Nhặt dùm anh quả bóng với – Chàng trai nở nụ cười thân thiện.

Con nhỏ cúi đầu tìm quanh, chợt nhận ra quả bóng nằm ngay gốc cây phượng già trong sân. Nó khom người, cố ôm quả bóng lên trong khi tay kia giữ chặt quai ba lô, rướn người ném trả cho người đang chờ đợi bên kia cổng rào.

“Cảm ơn nhé” – Anh chàng chụp quả bóng, vừa ngẩng lên định hỏi – “Mà em tên gì...” thì cô bé đã đi như chạy vào thư viện. Để lại phía sau một bóng người ngẩn ngơ trước buổi sớm bình minh hửng nắng.

Lần tình cờ thứ hai
- Chú ơi, gần đây có tiệm vá xe nào không ạ?

+ Xa đấy. Qua ngã tư phía trước, rẽ trái, đi khoảng 200m nữa.

Cô học trò thở một hơi dài, ngước nhìn ông mặt trời buổi trưa đang nhíu mày nhả nắng oi bức, rồi cố đẩy xe đi. Một người trông quen quen đang chạy xe ở hướng ngược lại.

- A! Cô bé, em nhận ra anh không? Lần trước vụ quả bóng đó!

+ À, phải rồi.

Như chỉ đợi cô gái nhận ra, chàng trai thở phào nhẹ nhõm, đôi mắt rạng rỡ:

- Xe em bị sao thế?

+ Chắc cán đinh. – Nhỏ đáp yểu xìu, và ghi đông xe đột nhiên bị chặn lại

- Để anh dắt cho, em chạy xe anh đi.

Hai hòn ngọc đen long lanh nhìn chàng trai hào hiệp, một thoáng xúc động cảm kích. Nhỏ từ chối, nhưng chàng trai cũng dắt bộ theo cùng. Quãng đường dường như ngắn đi và trời trưa cũng bớt gay gắt hơn thì phải?

Lần tình cờ thứ ba
Thư viện chiều thứ bảy vắng vẻ quá, có vẻ thiên hạ thích kéo nhau đi xem phim rạp và uống cà phê hơn là đi đọc sách. Nếu không phải sáng mai thi, con nhỏ cũng chẳng ham thích gì chui vào đây trong lúc bạn bè đang tụ tập vui chơi.

- Ủa, anh…? – Nhỏ buột miệng khi nhìn thấy người thanh niên đang đứng săm soi mấy quyển sách trông quen quen. Thì chính là anh, đứng ngay cạnh cái quầy mà nó đang tìm.

+ Trời, lại là em? Ta có duyên nhỉ? – Chàng trai tỏ vẻ bất ngờ và thích thú. Nhỏ nghía vội sang quyển sách anh đang cầm.

- Anh cũng… thi TOEFL à?

+ Không, anh đọc thêm thôi, còn em?

- Sáng mai em thi. Vậy chắc anh đọc cũng nhiều, anh chỉ cho em quyển nào hay để đọc đi.

Cái góc nhỏ ở thư viện bỗng dưng rôm rả, hoàng hôn buông một màu nắng mới dễ chịu làm sao?

Một lần khác
- Anh Hai quên log out này!

+ Ờ, anh quên mất, lúc học ở Singapore, dùng laptop một mình quen rồi.

- Nhưng giờ anh xài chung máy em mà...

+ Thì Út log out dùm anh đi, mới về nên chưa nhớ.

Nhỏ rà chuột sang chữ sign out định click vào nhưng dòng tên quen đã đập vào mắt. Trời ơi, không lẽ có duyên đến vậy sao? Lén xem anh trai đã rời khỏi cửa chưa, nhỏ chọn một mail cũ ở cuối trang.

“Tao vừa phát hiện có cô bé dễ thương lắm hay đi thư viện sáng chủ nhật, cái thư viện kế bên sân bóng chỗ tao và mày hay chơi ấy. Mày có còn hay ra đó đá banh nữa không?”

Mail cũ thứ hai.

“Sáng đó tao quyết định chơi sớm thật sớm, canh cô nhỏ vừa tới thì ném banh qua rào. Dĩ nhiên là để nhờ nhặt dùm. Khổ nỗi chưa kịp hỏi tên thì đã chạy mất tiêu, hik hik.”

Mail cũ thứ ba.

“Tao cứ sợ chọc nhầm bánh xe của ai đó thì tội chết, nhưng may mà ko sai sau hai tuần mục kích. Ke ke. Nghĩ cũng hơi gian xảo nhưng biết làm sao mà tiếp cận, trong khi tao thì tương tư cái đuôi gà lủng lẳng đó mãi, ngủ mà vẫn còn mơ. Chắc làm vậy cũng không bị trời phạt đâu ha mày? Thôi, dù có phạt cũng không sao vì bữa đó tao thấy hạnh phúc lắm, được đi bộ song song trò chuyện với người ta. Không uổng công tao bỏ xe máy mà đạp hì hục chiếc xe cà tàng hồi cấp 2 để định nhường xe cho cô bé chạy.”

Nhỏ ngồi ngẩn ra vài phút, sau đó bật cười 1 mình, click chuột vào Mail cũ thứ 4 nhưng trong lòng đã đoán được nội dung.

“Lần đầu tiên trong đời tao biết thế nào là gian khổ. Tao phải nghiên cứu suốt mấy đêm để đọc cái thứ TOEFL mắc dịch đó, vì tao do thám được từ… bà thủ thư rằng cô nàng sẽ thi Toefl tuần sau mà. Mày nghĩ tao điên phải không? Biết sao được, cô gái nào cũng thích những câu chuyện tình cờ mà có hay biết đâu chẳng ai tình cờ gặp nhau đến 2 - 3 lần như trên phim cả.”

Và… một lần nữa.
- Trời, sao em ở đây? Lại còn mặc áo Liverpool!

+ Chúng ta có duyên mà, phải ko?

Nhỏ nháy mắt với người bạn trai đang vò đầu thắc mắc. Không hiểu sao nàng biết mình đang tụ tập với bạn bè ở quán cà phê quen thuộc, để xem câu lạc bộ bóng đá yêu thích chơi trận chung kết Champion league?

“Ngốc ạ” – Nhỏ khoác tay anh chàng – “Nếu anh biết tạo ra sự tình cờ thì em cũng biết vậy? Anh Hai đã cho em mượn cái áo này, nói cho em địa chỉ ở đây, và việc còn lại của em chỉ là tìm anh đang ngồi đâu trong đám người hỗn độn này.”

Chàng trai ngơ ngác mãi cho đến khi hiểu ra, xấu hổ gãi đầu để rồi cười trong hạnh phúc. Một buổi tối đẹp hơn bất kỳ một buổi tối nào, ánh đèn lung linh ngoài kia cứ sáng ngời như đôi mắt ai.
Theo Kênh 14

Thứ Sáu, 29 tháng 7, 2011

Love songs số 1 - Sad Love

My Sassy Girl




Kisser tips for effective presentation

Nhiều người thường ngại khi phải thuyết trình hay nói chuyện trước một đám đông, nhưng thực sự cả thuyết trình và nói chuyện trước đám đông không quá khó khăn như chúng ta suy nghĩ. Chỉ cần chuẩn bị tốt, dành thời gian để luyện tập và chút tự tin, chúng ta chắc chắn là những người ăn nói tốt.
Dưới đây là 2 video từ Let's Talk đưa ra những lời khuyên bổ ích để chuẩn bị một bài thuyết trình tốt.



Clip này đưa ra nguyên tắc KISSER (Keep it short, simple, engaging and real) cho việc chuẩn bị một bài thuyết trình
Short: Chỉ giữ những thông tin quan trọng, có liên quan đến chủ đề thuyết trình, cố gắng mỗi slide chỉ kéo dài 1 phút.
Simple: Sắp xếp các ý rõ ràng, tóm gọn ý trong một câu,..
Engaging: thu hút sự chú ý từ người nghe, sử dụng hình ảnh, bảng biểu để làm rõ ý của bạn, kết nối với người nghe.
Real:...



Ở clip này, tác giả đưa ra cách để có một bài thuyết trình hiệu quả: Connect and engage (kết nối và tạo hứng thú ) với người nghe bao gồm:
Voice: cần nói với  giọng tự tin và rõ ràng. Cần những khoảng lặng để người nghe có thể ngẫm nghĩ những gì bạn nói. Tránh dùng những từ "ah","uhm" vô nghĩa. Khuyến khích người nghe tham gia vào bài thuyết trình của bạn bằng những câu hỏi.
Props & visual aids(công cụ hỗ trợ thuyết trình)
Body language.


Hope you enjoy!^^
Rất mong sự đóng góp, đánh giá từ các bạn!
Thankz for watching!

Thứ Năm, 28 tháng 7, 2011

Tell me where do i find...someone like you, girl!


Có quá nhiều người trên thế gian này...làm sao anh có thể tìm được em..

My homeland - Kien Giang



Signs


Tình yêu bắt đầu bằng những dấu hiệu,...

"Khi anh có thể nghe điện thoại..."

Cho những người đàn ông quá bận rộn với công việc…

“Thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được xin quý khách vui lòng gọi lại sau…”. Hạnh cúp máy, nghẹn đắng cổ họng.

Không điện thoại được cho Nam, Hạnh buồn bã đi bộ về. Cô tới nhà sách, rồi bị móc ví, chẳng còn một xu bắt taxi về. Cô không thiếu bạn để có thể nhờ lúc này. Nhưng trong một buổi tối thứ 7, một cô gái xinh đẹp, có người yêu lại cậy nhờ bạn bè đưa về trong lúc khó khăn, chúng bạn hẳn sẽ đặt câu hỏi: “Anh ấy đâu?”. Mà cái câu hỏi đó, Hạnh cũng muốn được trả lời.


Ảnh minh họa: Getty Images

Vậy là Hạnh đi bộ 7 cây về nhà. Gió mùa hè chọc ghẹo, thi thoảng lại thổi khe khẽ chiếc váy bằng voan mỏng của cô. Nhưng đôi giày 7 phân thì không hiền lành như thế. Nó làm chân cô đau.

Có lẽ  anh lại bận đi tiếp khách cho công ty, hoặc là đang kí một bản hợp đồng nào đó, cũng có thể anh đang tập trung hoàn thành nốt cái thiết kế quan trọng…Quá nhiều chuyện khiến anh phải tập trung, mà chúng đều là những lí do để anh tắt máy.

Hạnh đã từng cãi nhau nảy lửa với Nam về điều đó. Nhưng câu trả lời của Nam làm cô chẳng thế nói gì thêm được nữa. “Anh là con người của công việc, cái công ty đó cần anh, cần anh tuyệt đối, nhất là trong những giờ phút quan trọng. Anh không thể vừa kí hợp đồng vừa nhận tin nhắn, càng không thể đang tiếp khách mà nghe điện thoại”. Hạnh đã cười chua chát với chính mình: “Phải rồi, mọi việc đều cần có anh, còn em?”.

Những lần hai đứa cãi nhau, anh luôn là người tắt máy. Có lẽ anh quá bận để không còn muốn nghe những lời phàn nàn của cô. Thường khi cãi nhau, chỉ có con gái giận hờn, tắt đi không nghe máy, để người con trai phải tìm đến tận nơi làm lành…

Anh để chế độ báo cuộc gọi đến khi tắt máy nên Hạnh gọi bao nhiêu lần anh đều biết. Sau mỗi lúc bận, khi có thể, bật máy lên là anh điện thoại cho cô ngay lập tức, hỏi thăm cô đủ chuyện. Có lần cô hờn trách: “Một ngày nào đó, em hấp hối, gọi anh về nhưng chẳng được, khi anh có thể nghe điện thoại mà về với em, em đã chẳng còn sống nữa”.

Hạnh chưa bao giờ tắt máy điện thoại mặc dù cô có thể làm thế để anh cũng phải trải qua cảm giác khó chịu khi không liên lạc được với người yêu. Nhưng tình yêu của cô lớn hơn sự ích kỉ đó. Cô luôn muốn là người lắng nghe anh khi anh cần cô. Dù bất kể đó là lúc nào.


Ảnh minh họa: Getty Images
Ảnh minh họa: Getty Images

“Thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được…”.

Nam thấy lạ. Chưa bao giờ anh phải nghe những âm thanh đó từ số điện thoại của Hạnh. Anh bấm thử nhiều lần, không hề có sự thay đổi nào. Anh bắt đầu lo lắng. Nam phóng tới nhà Hạnh. Căn nhà đóng cửa im ỉm, không có bóng dáng ai. Nam muốn điện thoại cho người bạn nào đó của Hạnh để hỏi xem điều gì đã xảy ra, nhưng thật tệ, ngay cả thời gian nghe điện thoại từ người yêu mình anh còn chẳng có, làm sao anh biết nổi một số điện nào của bạn cô.

Nam đứng trước cổng nhà Hạnh, như một kẻ mất phương hướng, tay vẫn không ngừng bấm nút gọi. Anh cứ hi vọng, một cơ may nào đó, Hạnh bật máy và anh có thể nghe được câu nói thân thương: “Anh à, em đây…”. Nhưng chẳng có gì cả.

Bác hàng xóm nhìn anh đứng đó chạy sang: “Sao cậu còn ở đây? Hạnh nó bị tai nạn từ  tối qua, khoảng 9 rưỡi. Chẳng hiểu đi đâu một mình… nghe nói nguy kịch lắm…”

Nam nhìn lại nhật kí cuộc gọi, 4 cuộc gọi nhỡ của Hạnh lúc 9h15. Nước mắt anh chảy dài, Hạnh đã rất cần anh, vậy mà anh…

Nam phóng xe vào viện, suốt đường đi, câu nói của Hạnh vang vang trong đầu: “Khi anh có thể nghe điện thoại mà về với em, có lẽ em đã chẳng còn sống nữa…”.

Theo Dân trí